Gửi Pha Luông ! Chuyến hành trình với những người lạ

Gửi Pha Luông, gửi chuyến hành trình với những người bạn lần đầu gặp!

Đỉnh Pha Luông
Đỉnh Pha Luông

Tôi một đứa mê xê dịch, tập tành xê dịch đến nay cũng ngót gần hai năm, đi với hội bạn đông đông, đi theo đoàn, rất hay đi cùng đứa bạn thân, rồi đến độc hành cũng đã thử… Rồi tự nhủ sẽ có một ngày lấy hết dũng khí để đi theo một đoàn lạ. Niềm mong muốn đó tôi đã thực hiện trong chuyến chinh phục đỉnh núi huyền thoại này.

Người bạn mê xê dịch

Tôi biết lão ấy – Anh Văn Anh, qua một tổ thức tình nguyện, lão ấy cũng mê đi lắm, cũng từng đạp xe Xuyên Việt hai hay ba lần gì đó, lão ấy là “ba” của con bạn thân tôi (cách mà hai người họ xưng hô 🙂 ),… và tất nhiên tôi chưa gặp lão này bao giờ. Kết bạn, theo dõi lão ấy trên facebook vì quá hâm mộ, chả hiểu sao tôi lại có niềm tin vào lão này và nhắn tin “Bao giờ em có thời gian, em lên Hòa Bình thì anh dẫn em leo Pha Luông nhá“, ờ, thế rồi lão ấy cũng trả lời đồng ý rồi còn khuyên nên đi vào mùa nào, tháng nào thì mới săn được mây, còn tôi thì đi chỉ với khao khát được chinh phục Pha Luông.

Chụp ảnh với idol
Chụp ảnh với idol

Lên lịch, hẹn lịch trình rồi cũng chọn được ngày lành tháng tốt để lên đường thực hiện cái khao khát của bản thân với người bạn mà tôi sắp gặp. Đi về rồi tôi vẫn thấy mình liều, chưa gặp bao giờ mà cũng dám đi cùng, tôi sợ bởi nhiều vụ đi cùng đoàn lạ rồi mất tích, tuy nhiên tôi viết ra điều này không phải vì khuyến khích các bạn đi liều như tôi, mà có lẽ là tôi đã may mắn khi quen được những con người đam mê đi một cách chân chính nhất.

Ngày 26/11, Tôi bắt xe khách xuống Hà Nội trước vì con bạn dưới đó cũng hẹn đi, ấy thế mà xuống rồi nó ốm nên hủy kèo, lão bạn kia thông tin bảo có một anh từ Bắc Ninh cũng muốn đi  thế là sáng tôi xuống Hà Nội rồi đi chơi lòng vòng đợi xế chiều anh ở Bắc Ninh qua đón rồi đến thị trấn Xuân Mai chỗ Anh Văn Anh ở. Ba anh em đi ăn uống, rồi về nghỉ chuẩn bị cho chuyến đi hôm sau.

Ôm và Xế
Ôm và Xế

Sáng 27/11, chúng tôi dậy chuẩn bị đồ để 8h xuất phát, hôm đó có ghép thêm 3 xe nữa, cũng có người quen, có xe thì lạ nói chung là chẳng quen nhau hết đâu 🙂 Cả đoàn gồm 9 người.

Hôm đó chúng tôi lên đường thì thời tiết khá âm u, có mưa, sương mù nhiều nên cũng cản trở tầm nhìn làm cho tốc độ di chuyển chậm hơn bình thường. Trưa ngày 27/11 chúng tôi nghỉ chân tại bản LácMai Châu, nếu ai đã từng đến thì có lẽ không phải giới thiệu nhiều nữa, còn ai chưa có cơ hội đi chắc cũng tò mò, Tại đây có nhiều gian hàng bày bán đồ thồ cẩm rất xinh 🙂 , và các nhà hàng ăn uống.. đây là một địa điểm du lịch khá nổi tiếng.

Vi vu bản Lác - Mai Châu
Vi vu bản Lác – Mai Châu

Rời bản Lác chúng tôi tiếp tục di chuyển đến đồn biên phòng Pha Luông để kịp trước khi trời tối.

Pha Luông – Cung đường chẳng bao giờ quên

Chẳng ai từng leo Pha Luông mà có thể quên được đoạn đường từ ngoài đi vào đồn biên phòng dài khoảng 7km đường bé, dốc, có đoạn có đá to khá trơn, một bên là núi một bên là vực sâu khá nguy hiểm, mùa mưa thì hầu như không thể đi được và phải gửi xe ở ngoài để đi bộ vào, ai tay lái yếu thì thực sự khó có thể vượt qua, tuy nhiên người dân địa phương ở đây thì nhìn cách họ di chuyển thì khá dễ dàng, chúng tôi vẫn trêu nhau “đúng là đường nhà người ta” 🙂 . Để vào trong có người tự lái được, còn không thì phải thuê người dân địa phương lái.

1 đoạn đường offroad vào đốn biên phòng Pha luông
1 đoạn đường offroad vào đốn biên phòng Pha luông

Tuy chỉ có 7km nhưng đường đi khó nên để di chuyển vào trong chúng tôi mất rất nhiều thời gian tôi không nhớ rõ nhưng phải khoảng gần 2 tiếng đồng hồ gì đó, lúc đầu đoàn tôi tự lái hết, bởi các xế tay lái đều khá vững. Xế của tôi thì tuyệt vời haha, lão ấy chân dài, chạy xe vững nên cũng không phải thuê người lái hộ. Trong đoàn có một bạn cũng bị chết máy, trượt vài cú, đến khi trời tối hơn thì đi lại càng khó hơn, không nhìn rõ đường, lúc đó mọi người bàn nhau thuê người lái cho các ôm và xe nào xế yếu hơn để di chuyển nhanh hơn Ôi thôi, cái cảm giác của tôi khi ngồi sau người ở đó lái thật là “phê”, ngồi sau mà tôi chẳng dám thở mạnh bởi sợ, rất sợ, bé trai cầm lái mới học lớp 9 thôi.

Đến tối muộn chắc lúc đó khoảng 19h, chúng tôi ở homestay cách đồn biên phòng 500m vì hôm đó có khá nhiều đoàn đi nên chúng tôi không vào đồn biên phòng nghỉ. Bữa tối cũng khá thịnh soạn, người dân trên này thân thiện, cũng có lẽ vì hay có dân xê dịch lên, họ cũng rất quen rồi. Trong lúc chờ cơm, chúng tôi cất đồ, Anh Văn Anh lên đồn biên phòng làm giấy tờ, thủ tục để hôm sau leo (thủ tục tại đồn biên phòng là xuất trình chứng minh thư và nộp lệ phí là 20k/1ng nếu ngủ ngoài, còn ngủ tại đồn biên phòng thì 10k/1ng).

Giấy phép thăm quan đỉnh Pha Luông
Giấy phép thăm quan đỉnh Pha Luông

Chúng tôi có trò chuyện với mấy bé trên này, dễ thương ghê, rồi còn dạy chúng tôi vài ba câu nói của người Mông đen. Có thằng bé Giàng A Trịnh cứ quấn lấy ông Văn Anh, nó nói chuyện đáng yêu lắm, dễ gần lắm, nó còn ăn và ngủ cùng chúng tôi nữa 🙂

Một ngày trên xe thấm mệt, ăn cơm xong ngồi nói chuyện xíu rồi cả đoàn đi ngủ sớm, giữ sức để ngày mai leo núi.

Chinh phục đỉnh Pha Luông huyền thoại

Bữa sáng tại Pha luông
Bữa sáng tại Pha luông

Sáng hôm đó chúng tôi dậy sớm, chuẩn bị đồ, ăn sáng rồi đến 7h bắt đầu leo Pha Luông. Có mấy bé mang bước leo cùng chúng tôi, hỏi ra thì mới biết mấy đứa nghỉ học, khi nào có đoàn leo thì mang nước đi theo để bán kiếm tiền, thấy tụi nó cũng thương lắm, rét mướt mà chân không đeo tất, nứt nẻ hết ra. Mấy đứa kể hay leo lắm, mà leo nhanh chắc chỉ hơn 1 tiếng là lên tới nơi thôi, còn chúng tôi thì mới leo mà đã thở phì phào rồi.

Cậu bé Giàng A Trịnh đi leo núi cùng chúng tôi để bán nước
Cậu bé Giàng A Trịnh đi leo núi cùng chúng tôi để bán nước

Hôm đó có nhiều đoàn leo lắm, toàn mấy anh chị cũng từng chinh phục Fansipan, Bạch Mộc Lương Tử, Tà Chì Nhù, ngưỡng mộ thật đấy.

Quang Dũng đã miêu tả không sai về Pha Luông trong bài thơ Tây Tiến: “Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm“, còn có người bảo leo Pha luông còn vất vả hơn leo Fan.Trên đường leo, gặp thêm nhiều đoàn, cũng nói chuyện rồi động viên nhau cho hết mệt.

Lời khuyên cho các bạn leo theo kinh nghiệm của tớ thì mang đồ gì cần thiết thôi còn lại gửi ở đồn biên phòng hoặc homestay, nên đi loại giày có đế bám tốt, mang nước đồ ăn cần thiết.

1 Đoạn đường trên hành trình chinh phục đỉnh Pha Luông
1 Đoạn đường trên hành trình chinh phục đỉnh Pha Luông

Sau khoảng gần 3 tiếng thì chúng tôi cũng lên tới đỉnh, cảm giác thật “Yomost”, tôi cũng sướng điên lên, chiêm ngưỡng cảnh vật từ trên cao thật là phê, gió mạnh, lạnh, cực lạnh có nắng, có gió chỉ hơi tiếc là không săn được biển mây nhưng dù sao mục đích ban đầu của tôi chỉ là lên được đỉnh nên vui lắm, hạnh phúc lắm.

1 góc trên đỉnh Pha luông
1 góc trên đỉnh Pha luông

Chụp ảnh, quay phim để ghi lại những khoảnh khắc thiêng liêng của những tháng ngày tuổi trẻ, trên đỉnh sóng yếu và đủ để tôi gọi về cho đứa bạn thân để chia sẻ với nó về niềm hạnh phúc của mình, ờ điên quá nên lúc đó tự nhiên tôi bật khóc, có lẽ với nhiều người là bình thường nhưng với tôi thì tôi tự hào lắm, tôi đã gan lì, mạnh mẽ, cố gắng để chinh phục Pha Luông, tôi đã khóc vì hạnh phúc vì cố gắng của bản thân, bởi có lúc leo đôi chân mỏi, đau, tôi đã nghị “có khi nào dừng lại” 🙂

Biên giới tự nhiên Việt - Lào trên đỉnh Pha Luông
Biên giới tự nhiên Việt – Lào trên đỉnh Pha Luông

Mọi người lần lượt lên, chụp ảnh, ăn uống,ngồi nghỉ ngơi, tận hưởng thành quả leo núi của bản thân.

Xem video chinh phục đỉnh Pha Luông:

Rồi chúng tôi di chuyển xuống, về homestay. Lên đã mệt, mỏi chân rồi xuống cũng không hề dễ, vì rất dốc nên đa số là chúng tôi chạy xuống nên được lợi là thời gian đi xuống thì nhanh hơn.

Nhận lại chứng minh thư từ đồn biên phòng, chúng tôi về homestay trả phòng, lấy đồ và lên xe ra về, tất nhiên là có xe vẫn thuê người lái vì lúc đó chúng tôi còn di chuyển tiếp đến cửa khẩu Lóng Sập. Đến cửa khẩu thật thú vị chỉ cần bước một bước chân là sang đất bạn Lào.

Cửa khẩu Lóng sập
Cột mốc 255 – Cửa khẩu Lóng sập – Biên giới Việt-Lào

Xem clip về cửa khẩu Lóng Sập:

Rời Lóng Sập, cả đoàn di chuyển về Hà Nội, đến Xuân Mai thì chúng tôi chia tay nhau, tôi đi cùng xe với một chị trong đoàn để về Thái Nguyên cho kịp buổi học hôm sau. Ôi, chạy xe cả tối, trời lạnh mà kì lạ là lần này tôi chẳng buồn ngủ gì nên tôi lái thay chị để chị ngủ.

Và 01:30 tôi về tới Thái Nguyên, hai chị em chả thiết tha gì nữa lên giường và ngủ. Thấm mệt 🙂

Gửi Pha Luông, một hành trình đáng nhớ, một chuyến đi trải nghiệm nhiều, lời hứa nhất định sẽ quay lại đến khi nào săn được biển mây trên đỉnh Pha Luông thì vẫn sẽ đi khi còn có thể.

Dưới đây là lịch trình cụ thể của đoàn, tuy chỉ tiếc không có thời gian để đi đồi chè Mộc Châu.

Lịch Trình: https://drive.google.com/file/d/0B7YhsTShhnkLWkpyaGpESXhzZEk/view

Kinh phí: 300k/1 người, xăng: xế với ôm tự chia.

Khi đi nhớ mang theo giấy tờ tùy thân, chứng minh thư :).

Mộc.

——

Xem các video về đỉnh Pha Luông:

Like và theo dõi Chúng ta đi đâu?

Mộc

Xin chào! Mình là Mộc mạnh mẽ. Trên đây là những chia sẻ của về chuyến đi của mình, Cảm ơn các bạn đã ghé qua blog của mình, chúc các bạn có những chuyến đi vui vẻ!

Social media & sharing icons powered by UltimatelySocial
error

Kết nối với Chúng ta đi đâu?

error: Content is protected !!