Chinh phục Lảo Thẩn Nóc nhà Y Tý | Trekking Lảo thẩn cùng Mai
Đỉnh Lảo Thẩn thuộc bản Phìn Hồ, xã Y Tý, huyện Bát Xát, Lào Cai. Với độ cao 2860m đỉnh Lảo Thẩn thuộc top 14 đỉnh núi cao nhất Việt Nam. Đây cũng là ngọn núi được nhiều bạn trẻ – những người leo núi lần đầu tìm đến như để luyện tập và bắt đầu làm quen với bộ môn trekking đầy thú vị này. Hãy cùng Chúng Ta Đi Đâu đến với chuyến trekking Lảo Thẩn của bạn Mai – 1 người leo núi lần đầu đã lựa chọn Chúng Ta Đi Đâu Tour cho hành trình khám phá đầy thú vị này nhé!
“Lan Nâu rủ mình đi leo núi. Trước đó mình thấy Lan Nâu đi Tả Liên Sơn, mình còn nghĩ môn này chắc mình không theo được, hành xác quá.
Nhưng thật bất ngờ, mình đồng ý đi Lảo Thẩn cùng Lan Nâu. Hiuhiu chắc cột sống chưa đủ áp lực nên làm liều.
Mình rủ thêm Chu Chảo, Na Moon và Tôm Tôm, nhưng mình cũng đoán được kết quả là chúng nó sẽ bảo mình dở hơi, rồi thì yếu lắm không đi được đâu. Nhưng thằng Tôm nó lại đi với mình thật, nó thực hiện lời hứa thật. Không thể tin nổi =))
– Trước lúc đi, mình còn dặn Tôm tập thể dục, leo cầu thang đi vì mình sợ nó ngất, không ai cõng nó. Nhưng mình thì không tập gì cả =)) Tội lỗi =))
…Và rồi mình là đứa lên đỉnh lê lết nhất trong 3 đứa.
Khúc đầu mình hào hứng lắm, mình dẫn đầu, đâu đó được vài trăm mét thì tụt xuống cuối, và từ đó hầu như suốt chặng đường lên núi, mình ở team chốt đoàn =))
Càng lên cao gần đến lán, gió càng lạnh, mũi không thở được, lồng ngực đau vì thở mạnh, tối hôm đó, nằm trằn trọc cả đêm ở lán ngủ. Mình đã nghĩ: Hay thôi, sáng mai ở lại lán, không lên đỉnh nữa. Nhưng mà trộm vía tỷ lần, sáng hôm sau, dù qua 1 đêm không ngủ, mình vẫn hừng hực khí thế quyết tâm chạm đỉnh Lảo Thẩn.
Dù vẫn là tốc độ ấy, vẫn vừa đi vừa thở, nhiều lúc cảm giác như thở bằng tai, mình vẫn bật chế độ im lặng không nói chuyện được vì hết hơi. Không nói được, lồng ngực lại đau vì hít thở mạnh và hít khí lạnh, nước mắt nước mũi chảy ra, gió thốc vào mặt lạnh cứng. Cứ đi một đoạn Nâu lại hỏi ổn không, mình chỉ lí nhí được “ừ, ổn” .
– Con đường lên đỉnh chỉ hơn 1km mà tưởng đâu dài như 10km. Ngẩng đầu lên trời vẫn tối đen, tiếng gió rít mạnh, những đốm sáng từ đèn treo đầu cứ nối đuôi nhau đi về phía trước. Lúc ấy mình thấy có 1 ngôi sao sáng lắm, sáng nhất luôn và mình nghĩ khi nào không thấy ngôi sao ấy nữa nghĩa là đã lên đỉnh.
– Mọi người lên đỉnh hết rồi, chỉ còn mình và chị Hà cùng leader Hướng. Bầu trời phía trước ửng hồng, phía xa xa biển mây dần dần hiện ra, leader Hướng giục nhanh lên không mặt trời lên mất là lỡ mất bình minh. Hiuhiu muốn đi nhanh lắm mà chân không bước nhanh được.
– Nhích được 3 bước phải dừng lại lấy sức thở.
…Và cuối cùng mình cũng lết qua được cổng chào, chạm mốc đỉnh Lảo Thẩn. Đặt mông xuống ghế, nhìn về phía biển mây cùng đoàn người đang hò hét phấn khích. Mình mệt quá rồi, không hét được nữa nhưng trong ngực thì nhộn nhạo lắm rồi. Hiuhiu cuối cùng sau bao nhiêu năm nhân phẩm bằng 0, bao nhiêu lần xịt mây thì hôm nay mình cũng được gặp biển mây của mình, biển mây mà mình không phải nhìn qua ảnh và video của người khác.
– Gió vẫn lạnh và thổi mạnh, mình cố gắng hít lấy hít để cái bầu không khí ấy, sợ rằng lần nhân phẩm của mình không có thêm lần thứ 2 nữa.
– Mặt trời nhú lên, mây từng tầng cuộn vào cùng với sương mù, lạnh lắm, tay cầm cốc trà nóng hướng về biển mây, về bình minh và về cố gắng lên đỉnh của chúng mình. Mình chẳng còn thấy mệt nữa, trong ngực bây giờ đầy ắp sự thỏa mãn hài lòng. Hài lòng vì đã thấy được biển mây, vì chinh phục được nóc nhà Y Tý, vì có Tôm và Nâu đồng hành, vì chọn được tour xịn, leader cùng các anh chị các bạn cùng tần số, vì có 2 ngày không vướng bận công việc, không sóng không mạng điện thoại và chỉ thở.
– Mình vui nữa, nên mình cười không mở được mắt nữa, mn cứ bảo cái ảnh nào cũng trong trạng thái cười nhắm mắt =))
Quãng đường xuống núi nhanh lắm, chỉ là đau ngón chân lắm. Vừa đau vừa run chân. Nhưng đoạn này mình nói được rồi, không bị bật chế độ im lặng sạc pin nữa. Cười ngoắc mồm cả gần chục cây số, vừa đi vừa líu lo kể chuyện từ quá khứ đến tương lai.
Lúc này không phải vì mệt mà là mình không muốn về như thế, mình biết Nâu cũng vậy. Nó vẫn líu lo kể chuyện, thao thao bất tuyệt những câu chuyện với Hướng leader, những câu chuyện ngày càng xa, chẳng biết bao giờ có hồi kết.
Thằng Tôm thì mới bị đưa vào đời lần đầu lại đúng chuyến đi vất vả nhất. Chắc cũng sợ đến già nên mình rủ lần sau đi tiếp thì nó khum thèm đồng ý. Nhưng mà lần này mình sợ nó ngất, sợ nó giận, sợ nó cạch mặt mình luôn. Hên là nó vẫn khỏe và an toàn. Còn nó vui hay không thì mình cũng không biết =)). Cũng may là Chu Chảo và Na Moon không đi, không thì chắc mình áy náy hết đời.
– Cuối cùng cảm ơn Nâu Tôm, các chị và các bạn đã kéo mình lên được đỉnh núi.
– Cảm ơn “Chúng Ta Đi Đâu” cùng leader Hướng “chụp ảnh không kéo sáng” đã tận tình chu đáo nhưng mà hơi ngáo đã tổ chức cho chúng mình 1 tour trọn vẹn.
Chờ Nâu rủ, mình đi tiếp, không thì Nâu đi lấy chồng mất =))
Like và theo dõi Chúng ta đi đâu?